Trò Chơi Cùng Nữ Thần Livestream - Chương 6
Sau khi về nhà, vệ sinh mọi thứ thì Bất Cửu thoải mái nằm trên cái giường cao su rộng của mình. Cô mở facebook ra lướt vài cái trước khi đi ngủ thì bên mess truyền đến [ting ting] từ tin nhắn.
Bất Cửu hơi bị bất ngờ người nhắn tin đến là Dã Lai đấy. Theo như trí nhớ của Uất Liên, thì Dã Lai và cô ta chỉ nói chuyện với nhau sau vụ cọ nhiệt và quay phim, ngoài ra không có bất cứ mối liên hệ gì.
[Chó corgi sủa nhâu nhâu]: quý tiểu thư của tôi, cô bỏ thật đấy à?
[Vạn dặm sơn đông mang cho người]: ừ…cũng đâu phải là bỏ không, tôi làm nữ phụ mà
[Chó corgi sủa nhâu nhâu]: thôi kệ vậy, có muốn đi bar không ?
[Vạn dặm sơn đông mang cho người]: really? Giờ này?
[Chó corgi sủa nhâu nhâu]: tôi đón cô, xuống đây
Bất Cửu ngờ ngợ, cứ có cảm gíac hình như Uất Liên đã quên mất một vài kí ức, cô nhớ rõ là Uất Liên không có thân với Dã Lai đến như thế.
Vội vàng mặc quần áo ngủ, Bất Cửu chạy ra ban công. Gió trời se se lạnh cùng với hương thơm của cây anh trúc, nhìn xuống dưới sân là chiếc xe ô tô đỏ rực cháy giữa màn đêm u tối.
Là xe mui trần, bởi thế Bất Cửu nhìn thấy một chàng trai cao ráo mặt mũi có nét lai Tây với mái tóc xoăn dài màu vàng như mặt trời của Icarus.
Cuối cùng Bất Cửu cũng biết lý do vì sao mà Dã Lai lại hút được nhiều fan trong giới thanh xuân vườn trường.
Chàng trai cười rạng rỡ mang đầy màu sắc nhiệt huyết của tuổi trẻ, như vị thần Apollo ở trên đỉnh Olympus kia.
“Hey !! My honey ~ Look at me”
Bất Cửu xoay người vào nhà, mặc bộ đồ oversize cho thoải mái, chân xỏ dép tiện thể cầm theo cái nắm đấm gấu hình moè để phòng thân.
“Oi, honey cô mặc vầy đi bar hả ?”
“Nếu quý ông đây không ngại chờ thêm 2 tiếng để tôi sửa soạn thì rất vui lòng”
Dã Lai vặn ga chạy vù vù trên con phố không người, gió hất vào mặt, cái lạnh se và tiếng động cơ như bù trừ cho nhau xé toạt cả màn đêm.
“Vui hơn rồi chứ ?”
“Như vầy mà đòi vui hơn ? Uất Liên à cô ở bên tên đó càng ngày càng trở nên nhàm chán”
Bất Cửu từ chối cho ý kiến, con xe chạy lên cầu Dương Hàm, vượt qua cao tốc đến ngoại thành.
“Dã đồng nghiệp dẫn tôi đi ngoại thành là có ý với tôi à ?”
Chỉ thấy chó gâu đần chề môi ghét bỏ, con xe chạy một hồi dừng ngay căn biệt thự có view rất đẹp, xung quanh không có cái gì ngoài cây cối. Chừng mấy mươi mét nữa là có khu nghĩa địa, từ chỗ mà Bất Cửu nhìn lại như thấy mấy con ma trơi nổi lồng bồng bên đó.
“Dã tiên sinh gu anh mặn thiệt đó”
“Cút ! Đây là nhà mẹ tôi”
“Tôi có quen biết thầy phong thuỷ rất linh, có thể mẹ anh sẽ cần”
Cũng không thể đứng bên ngoài qúa lâu được, Dã Lai mở cửa, bên trong căn nhà không đến nổi tồi tàn như bề ngoài của nó.
Tông màu chủ đạo là màu kem, nhà cũng phân ra nhiều các phòng chỉ độc mỗi phòng khách và cầu thang vòng đi lên, ở dưới có lẽ là phòng khách Tivi rất lớn, chiếm hầu hết diện tích, ghế sopha ngăn nắp cùng với bàn và bình hoa thuỷ tiên. Trên tường trưng đầy ảnh của Dã Lai như mô phỏng quá trình trưởng thành của cậu.
Bất Cửu rất thích không khí ở đây, mang tràn đầy hơi thở của cuộc sống, một gia đình và những hạnh phúc nhỏ.
“Cứ tự nhiên đi, mẹ của tôi đi du lịch rồi, không về giờ đâu”
Bất Cửu ngồi ở phòng khách, cô cảm thấy trong trí nhớ của Uất Liên bản thân rất quen thuộc với nơi đây, cứ như là đã đến đây rất nhiều lần rồi.
“Tối không uống rượu, cậu lấy Ps5 ra trước đi tui đi chuẩn bị đồ ăn đã, tối nay phải chiến đến sáng luôn khà khà khà”
Ps5 ? Quá đúng ý của Bất Cửu rồi, quăng mọi suy nghĩ ra đằng sau đầu, cô cầm lấy tay chơi game Ps5 mà mình hằng ao ước.
Một lúc sau, Dã Lai xuất hiện với vài món ăn vặt và bia hơi.
“Sao bảo không uống rượu cơ mà ?”
Bất Cửu bấm tách tách cho vào game, màn hình sáng lên, không gian lại tối đi, cái đầu vàng của Dã Lai trong bóng tối lại sáng hơn bao giờ hết.
“Thì bảo không uống rượu, chứ có bảo không uống bia bao giờ đâu đúng không haha?”
Dã Lai áp lon bia mát lạnh vào má của Bất Cửu.
“Chơi thôi ?”
Vào sáng hôm sau, 2 người nằm vật vờ lên nhau thì cánh cửa nhà đột nhiên mở ra, sau đó dồn dập tiếng bứơc chân và tiếng hét choi chói của quý cô nào đó.
Bất Cửu đầu đau như mang chì, một chân gác lên ghế còn một chân thì gác lên lưng Dã Lai, người nửa nằm trên ghế nửa muốn chường xuống dưới.
Dã Lai còn tệ hơn, cả người nằm úp xuống chôn mặt vào trong gối, lăn lóc mấy chục lon bia và đồ ăn bên cạnh, màn hình game thì vẫn mở. Có vẻ như hôm qua bọn họ chơi đến hăng say, quên luôn cả giờ giấc.
“Ư…gì vậy ba cháy nhà hả”
Bất Cửu xoa mái tóc rối vò, mắt muốn nổ đom đóm tới nơi. Nhìn rõ, tịnh tâm thì thấy thằng anh trời đánh đang đứng trước cửa nhà kế bên là cô gái mặc đồ công sở cùng với biểu cảm quỷ dị.
Không tính đến quản lý đang đứng một bên thì tự nhiên Bất Cửu sinh ra tâm lý gì đó như đang bị bắt gian tại trận.
“?”