Ma Báo Oán - Quả Báo Cho Kẻ Ngoại Tình Sau Khi Vợ Bị Sảy Thai - Phần 3
Thủy vui vẻ cầm lấy ngay. Theo chuyển động tay, cái áo mỏng manh che ngang ngực cũng rung rinh theo. Hai cặp gò bồng rung rinh tới đâu thì người Phát cũng rạo rực tới đó.
Thấy Phát cứ chú ý đến gò bồng đảo trắng muốt của mình. Thủy ôm lấy tay phát dắt vào nhà ngay. Cô còn tinh nghịch nói.
– Nay ba mẹ em đi hết rồi. Có mình em ở nhà thôi.
Sự mềm mại của da thịt con gái truyền đến cánh tay, thứ mà mấy tháng rồi Phát chưa được nếm trải. Lòng hắn nóng như lửa đốt, cả người ngứa ngáy như có kiến bò. Thủy dẫn Phát vào nhà, vừa bỏ ly trà sữa xuống bàn đã bị Phát bế bổng lên. Phát thì thầm vào tai Thủy.
– Thế món ngon của em nói là món gì, ăn lẹ để anh còn ăn món khác này.
Thủy cười khúc khích, cũng thì thầm vào tai Phát. Cặp ngực căng tròn cũng cạ vào người anh.
– Món ngon ở trong phòng đó anh.
Trong lòng Phát sướng rang, anh vội vàng bế Thủy đi thật nhanh vào phòng rồi đặt Thủy lên giường. Dây áo trên người Thủy tuột xuống vai để lộ cặp ngực trắng trẻo căng tròn lấp ló phía sau lớp áo mỏng. Tay Phát sờ vào đùi Thủy, mềm mịn màng làm Phát như điên dại. Cổ họng hắn khô rát, hắn vội tắt đèn rồi lao vào cô gái đầy mê hoặc ở trên giường.
Cả hai người đang quần thảo kịch liệt với nhau. Phát thở hồng học ôm lấy Thủy. Đang chuẩn bị làm thứ sung sướng nhất trong đêm nay thì chợt, cảm giác nhớp nháp tanh tưởi đó lại ập đến. Phát khựng lại. Thủy đang sướng rân người thấy bị dừng lại liền thúc giục.
– Anh… mau đưa vào đi. Em chịu hết nổi rồi.
Nhưng cảm giác nhớp nháp đó đang lấn ác phần thân dưới của Phát, làm sao Phát tập trung được. Tay hắn chạm vào da thịt Thủy nhưng chẳng giống như cảm xúc lúc đầu. Người thủy lạnh như khối băng, còn có chút trơn trượt làm hắn ớn lạnh. Thủy đưa tay sờ sờ lấy thứ cứng ngắt điệu bộ như thèm lắm rồi, giọng rên rỉ lên tiếng.
– Anh…nhanh lên. Mau đưa vào trong em đi, em chịu hết nổi rồi. Nhanh lên.
Phát lúc này cũng chỉ biết làm theo. Cảm giác nhớp nháp lên tới cực điểm. Dù đang cương cứng nhưng hắn cảm thấy như gì đó lạnh ngắt đang bao lấy thằng anh em của mình. Một dòng dịch nhầy nhớt nhớt chảy ra bốc mùi hôi thối. Chợt phát giật bắn mình, chỗ đó như bị thắt lại chặt đến đau điếng.
Anh la lên.
– Sao nó hẹp mà thắt quá vậy em.
Thủy cũng hoang mang.
– Em cũng không biết nữa, em có thấy gì đâu anh.
Cái ấy càng bị siết chặt, Phát la lên đau đớn dùng sức rút ra nhưng không được. Bây giờ hết sướng rồi, cơn đau lan truyền đi khắp người. Anh thủ dùng sức nhưng càng lại càng đau. Một giọng cười ma quái lại vang lên bên tai Phát.
– Hihihi..hihihi…
Máu chảy ra từ vùng kín của đôi cẩu nam nữ này không ngừng. Cuối cùng không chịu nổi nữa, cả hai phải gọi cấp cứu và nhập viện trong tình trạng xấu hổ.
Bác sĩ nhận thấy tình trạng của họ liền phải đưa vào phòng cấp cứu ngay. Nhưng để chữa trị thì phải gọi điện cho người nhà. Nếu không có người nhà thì bác sĩ không đồng ý chữa trị.
Thế là cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra. Vợ phát được gọi đến bệnh viện, Phát đành phải khai thật với vợ. Hình như chị ấy cũng đã biết hết mọi chuyện từ trước. Sự đau đớn dâng lên làm người phụ nữ chẳng thể thốt nên lời. Vừa mất con không lâu, giờ lại chịu nổi đau chồng ngoại tình.
Chị vợ làm thủ tục giấy tờ và chi trả tiền viện phí cho Phát vào phòng cấp cứu. Ngay sau khi hai người được tách rời ra, Phát được đưa vào phòng hồi sức, chị vợ vẫn ở đó chăm sóc Phát. Đợi đến khi Phát khỏe lại, nhân lúc hắn đi tắm, chị vợ đã về nhà gôm hết đồ đạc trở về nhà mẹ đẻ và đặt tờ đơn ly dị lên bàn.
Phát gọi điện khóc lóc cầu xin vợ.
– Xin lỗi em. Anh xin lỗi em. Là anh sai. Anh không nên như vậy.
Bên kia đầu dây, giọng người vợ lãnh đạm.
– Thôi! Nói gì nữa, là do tôi cũng không tốt, không giữ được con cho anh, khiến anh chán ghét muốn tìm người phụ nữ khác bù đắp hạnh phúc cho.
Không không, anh không phải như vậy. Anh không có muốn như vậy.
– Thế ý anh là gì?
– Là Thủy quyến rũ anh, anh không có gì với cô ấy hết.
– Không có gì à? Chà, anh chối hay thật. Chuyện đã đến nước này mà anh còn chối được. Thôi! Tôi cũng không cần biết. Đơn ly dị tôi đặt lên bàn, anh vui lòng ký cho để tôi được giải thoát. Anh cũng có thể hạnh phúc với tình yêu mới của anh. Những gì cần nói tôi cũng đã viết hết trong thư. Vậy thôi, chào anh.
– Không, không, anh sẽ không ký đâu. Anh sẽ sang nhà ba má để tìm em. Anh…
Tút..tút…tút…
Tiếp dập máy vô tình vang lên. Phát còn chẳng kịp nói hết câu hay năn nỉ gì thêm. Nhìn tờ đơn ly hôn trên bàn, lại nằm kế một tờ đơn ly hôn khác. Lòng Phát bộn bề. Lúc về đến nhà, nhìn thấy tờ đơn ly hôn mà anh cầm về ở trước cửa nhà. Anh không khỏi giật mình nhìn lên xem, bên trên còn có in một bàn tay máu nhỏ xíu. Anh sợ vợ xảy ra chuyện gì nên đi vào trong tìm vợ nhưng không thấy cô đâu. Trên bàn là một tờ đơn ly hôn khác với một lá thư.
Đọc xong lá thư, anh vội vàng gọi cho vợ. Thấy vợ kiên quyết như vậy, Phát càng quyết tâm năn nỉ cho bằng được. Anh cầm hai tờ đơn lấy xe chạy ra ngoài. Đã gần mười một giờ đêm, nhưng anh biết, vợ còn nghe mấy anh tức là vợ chưa ngủ. Anh đề ga lái xe sang đường sang nhà ba má vợ để năn nỉ, mong vợ chuyển ý.
Đúng là không khí của mười một giờ đêm. Ngoài đường vắng tanh chẳng có ai. Phát lao xe vun vút. Chợt… bụp một tiếng. Xe hắn hình như vừa cán qua thứ gì đó. Phát dừng xe xuống xem. Bên dưới gầm xe có một cái bọc nilon đen thui. Phát tò mò mở ra, bên trong lại có một chiếc hộp. Phát nhìn thấy cái hộp này quen quen.
Dưới ánh đèn đường vàng vọt, Phát từ từ mở nắp chiếc hộp ra. Bên trong hiện ra một thứ gì đó mềm mềm màu trắng đỏ chói. Phát giật mình quăng mạnh chiếc hộp xuống đất. Sau hắn không nhận ra được, đó chẳng phải là…con hắn sau.
Đó chẳng phải là đứa trẻ vợ hắn đã uống thuốc để đưa nó ra ngoài rồi cho hắn đèm về nhà sao. Phát sợ hãi đứng im một chỗ. Hắn nhớ hắn đã đem chôn đứa bé rất kỹ rồi mà, sao nó lại ở đây. Dường như cảm thấy mọi thứ chỉ là ảo giác. Phát vội vàng lên xe đề máy chạy nhanh đi, bỏ mặc cái hộp và cái bào thai nằm vươn ra đường.
Nhưng chưa được bao lâu, trong xe lại vang lên tiếng cười quen thuộc đã đem báo hắn suốt cả tuần qua kể từ lúc hắn muốn ly hôn với vợ.
– Hihi..hihi…
Phát sợ hãi, vừa chạy vừa ngó nhìn xung quanh xe. Đèn đường chợt tắt ngấm. Phát càng hốt hoảng. Có thứ gì đó cứ lao qua lao lại trong xe va vào thành cửa kính. Rồi chợt nó lao thẳng lên đùi Phát. Phát tính dặm thắng lại nhưng không được. Hai chân hắn tê cứng. Xe vẫn cứ lao đi vun vút.
Thứ nhỏ xíu chẳng ra hình thù gì ở trên đùi hắn cười lên khoái chí. Phát muốn cử động, muốn làm gì đó, muốn dừng lại, muốn thoát khỏi đây.
Nhưng vô vọng.
Thứ tròn tròn đỏ hỏn đó lao thẳng vào mặt hắn. Nó như có hai tay banh hai con mắt Phát ra. Đùi Phát ướt đẫm một mảng đỏ thẫm. Đèn đường chợt vụt sáng. Chiếc xe hơi lanh ra ngã tư đâm thẳng vào chiếc container. Đầu chiếc xe hơi móp lại. Phát chết ngay tại chỗ. Hắn chết trong tình trạng mắt mở to trừng trừng đầy hoảng sợ.
Cảnh sát lập tức được gọi đến ngay trong đêm. Tin tức về vụ tai nạn giao thông nghiêm trọng được báo đăng ngay ngày hôm sau. Ai cũng suýt xoa người này vắng số khi không lại bị tai nạn rồi chết một cách thương tâm như thế. Nhưng họ đâu biết rằng, đó là sự trả giá cho một tên đàn ông không chung thủy, đốn mạt, chẳng ra làm sao trong chuyện tình cảm. Thế là chấm hết cho cuộc đời của một kẻ ngoại tình.